Ru đời
Sóng đưa gờn gợn mặt hồ
Ru trăng trường mộng lặng tờ tĩnh an
Sóng đâu trăng nước trong ngần!
Lá Thu xào xạc ru cây
Khúc tình man mác ngủ say đại ngàn
Đất dày muôn lá vùi thân!
Nắng mưa ru những hạt mầm
Đất trời sự sống lặng thầm sinh sôi
Nắng chợt tắt, mưa tạnh rồi!
Mây trời ru biển ngát xanh
Mênh mông âm hưởng cất thành trùng dương
Tan theo vần vũ mười phương!
Sương lam ru đón bình minh
Xua rồi đêm tối hiện hình trần gian
Nắng vàng nhuộm thắm sương tan!
Tiếng ru của mẹ vẳng ngân
Dưỡng nuôi thế hệ nghĩa nhân điệp trùng
Mẹ là hình bóng quê hương!
Bài thơ dìu dịu ru em
Khúc tình viễn mộng êm đềm ngủ yên
Anh đi hoang vắng một miền!
Trần gian hoang lạnh ru anh
Ca lời gió cát điêu tàn cô thân
Mà sao nghe vẫn ân cần!
Rồi anh bật tiếng ru đời!
Khóc tình vô tận nên lời yêu thương
Trần gian hiện một Thiên đường
Cho em!
HOÀNG THIÊN LT
? chàng lãng tử chắc pải hdào hoa lắm nhỉ
Trả lờiXóa